Thứ Ba, 22 tháng 2, 2011

Một vài nghiên cứu và cảm nhận về kinh doanh đa cấp


Kinh doanh đa cấp được luật pháp nhiều nước công nhận và đã ban hành luật để quản lý hoạt động này. Ở Việt Nam luật về bán hàng đa cấp được ban hành vào ngày 24 tháng 8 năm 2005.

Tại Việt Nam, Nhà nước và Luật Pháp cho phép về bán hàng đa cấp, nhưng cấm bán hàng đa cấp bất chính. Theo điều 48 Luật Cạnh tranh, bán hàng đa cấp bất chính được quy định như sau: Cấm doanh nghiệp thực hiện các hành vi sau đây nhằm thu lợi bất chính từ việc tuyển dụng người tham gia mạng lưới bán hàng đa cấp:

Yêu cầu người muốn tham gia phải đặt cọc, phải mua một số lượng hàng hoá ban đầu hoặc phải trả một khoản tiền để được quyền tham gia mạng lưới bán hàng đa cấp;
Không cam kết mua lại với mức giá ít nhất là 90% giá hàng hóa đã bán cho người tham gia để bán lại;
Cho người tham gia nhận tiền hoa hồng, tiền thưởng, lợi ích kinh tế khác chủ yếu từ việc dụ dỗ người khác tham gia mạng lưới bán hàng đa cấp;
Cung cấp thông tin gian dối về lợi ích của việc tham gia mạng lưới bán hàng đa cấp, thông tin sai lệch về tính chất, công dụng của hàng hóa để dụ dỗ người khác tham gia.

Nhìn nhận tại Việt Nam

Kinh doanh đa cấp bắt đầu vào Việt Nam chỉ khoảng mười năm nên vẫn còn là đề tài với nhiều ý kiến trái chiều. Sau đây là những nguyên nhân giải thích vì sao còn quá nhiều ý kiến phản đối kinh doanh đa cấp tại Việt Nam:
1. Đây là một hình thức kinh doanh khá mới mẻ tại Việt Nam.
2. Lợi nhuận không ngờ từ việc tham gia bán hàng đa cấp đã khiến nhiều người ngờ vực.
3. Kinh doanh đa cấp và hình thức phân phối trực tiếp truyền miệng nên không cần đến quảng cáo, chính vì vậy các báo đài lên tiếng phản đối vì sợ ảnh hưởng đến lợi nhuận của họ vốn chủ yếu sinh ra từ quảng cáo.
4. Một số công ty đa cấp biến tướng phát triển ồ ạt với những hình thức lôi kéo, ép buộc người dân tham gia đã tạo ra ảnh hưởng không nhỏ cho các công ty chân chính.
5. Một lượng không nhỏ những nhà phân phối (kể cả những công ty chân chính) đã quảng bá quá mức về công dụng của sản phẩm cũng như cơ hội về nghề nghiệp.
6. Tầm nhìn của người dân còn hạn chế.
7. Động thái của chính quyền quá chậm so với sự phát triển của ngành nghề.

Công ty Kinh doanh đa cấp bất chính

Bán hàng đa cấp bất chính hay hình tháp ảo là một hiện tượng biến tướng của phương thức bán hàng đa cấp, trong đó, lợi nhuận không thực sự được xuất phát từ giới thiệu sản phẩm mà từ việc tuyển mộ các thành viên mới. Thuật ngữ "đa cấp" ám chỉ việc những người khởi xướng và phát động hệ thống (nằm ở đỉnh tam giác-kim tự tháp) lợi dụng và bóc lột những thành viên bên dưới (đáy tam giác). Một số điểm để nhận biết một công ty đa cấp bất chính:

1. Hình thức Bất hợp pháp.
Có tính chất lôi kéo, ép buộc tham gia.
o   Bắt buộc đóng góp một khoản tiền lớn để được tham gia hoặc bắt người tham gia mua một lượng sản phẩm nhất định.
o   Chính sách trái pháp luật hoặc không công bằng đối với những người tham gia, cụ thể là người vào trước luôn luôn có nhiều quyền lợi hơn những người vào sau.
2. Sản phẩm
o Chất lượng, giá trị sản phẩm không tương xứng với giá tiền bỏ ra.
o Sản phẩm chỉ được tiêu thụ bên trong hình tháp.
o Sản phẩm mua tại công ty không thể bán ra thị trường hoặc bán ra với giá thấp hơn giá mua sỉ.
  o Không cam kết nhận lại sản phẩm và trả lại tiền.
Tuy nhiên, việc phân biệt công ty minh bạch hay bất chính rất khó với đa số người dân, nhất là những người chưa hiểu rõ về bán hàng đa cấp. Người ta thường hiểu KDĐC theo nhiều cách khác nhau và sai lệch, số ít người hiểu Kinh doanh theo mạng và Bán hàng đa cấp là hai hình thức khác nhau nhưng thực chất chúng chỉ là một.

Thứ Tư, 16 tháng 2, 2011

Thứ Ba, 15 tháng 2, 2011

Trên đường đời, ta tự cứu rỗi mình

Hôm nay ngồi nhà dành thời gian đọc sách và đọc các bài viết mới đăng trên mạng. Tình cờ ghé thăm blog của thầy Nguyễn Tất Thịnh, lướt qua vài bài từ đầu năm mới thầy viết, tôi chợt giật mình và bừng tỉnh vì hình sau khi đọc xong, mình vừa học được một điều gì đó ý nghĩa và thú vị lắm. Không chờ đắn đo suy nghĩ, theo đúng phương châm "học được điều gì hay, chia sẻ lại điều đó" tôi sẽ viết lại những gì tôi đã đọc được dưới đây.

Có 6 người, vốn cận bình dân, đều mong ước một cuộc sống giàu có. Thần số Mệnh cấp cho mỗi người 1 chiếc xe như nhau và chất sẵn trên đó những vật dụng thiết yếu nhất cho CS bình thường dài ngày, ko có tiền mặt, và bảo họ hãy lên đường… cho đi kèm theo con đường của họ là một ông Thầy cung cấp Tri thức khi cần

Người (A) nhủ rằng Giàu có là về già vẫn đủ những gì thiết yếu để sống. Anh ta tiết kiệm tối đa chi dùng những thứ thiết yếu trên xe. Đi đến đâu còn cố nhặt nhạnh thêm nhiều thứ cho là thiết yếu khác…Dần chiếc xe nặng nề khiến anh ta rất mệt kéo nó lúc lên đèo xuống dốc…càng đi càng khổ sở. Anh ta cố làm việc cho tuổi già của mình…

Người (B) không quan niệm gì rõ ràng, dùng cái Xe và những thứ vật dụng trên đó, một phần nhỏ làm chút lễ vật để lấy vợ chăm sóc hầu hạ mình cửa nhà, phần còn lại chia ngay cho những người thân trong gia đình, chả đi đâu cả vì nghe đồn trong thiên hạ chỗ nào cũng có cướp bóc và đói kém. Hàng ngày ăn dần và dùng thế chấp lẫn nhau để có cái tá lả. Suốt ngày như đánh bạc giả dù chẳng ra đồng bạc thực nào cả. Anh ta không làm việc nên bị ma xui quỉ khiến

Người (C) nghĩ giàu có là hàng ngày an nhàn mà no đủ. Vì thế anh ta chẳng cần lo xa gì, thoải mái chi dùng, thậm chí vượt mức, và còn lấy thứ này trên xe đổi thêm vật khác với người qua đường cho những nhu cầu hứng sinh. Quá nửa đường, vãn gần hết khiến không thể sống theo ý mình được nữa, giá trị duy nhất là chiếc xe đã cũ và rỗng, anh ta dùng nó chở hàng thuê kiếm sống dọc đường. Làm việc theo sự thuê mướn công nhật của người

Người (D) quan niệm là có tiền để mua được điều như mình sẽ muốn. Nên chỉ giữ rất ít vật dụng thiết yếu cho 3 đến 5 ngày đầu, còn lại qui ra tiền làm vốn. Xác định trước từng đoạn đường sẽ đi qua để buôn hàng từ nơi này đến nơi khác, tậu thêm xe, thuê thêm người…anh ta đã có rất nhiều tiền để sinh sự và khiến mọi người làm việc vì nó

Người (E) ngửa mặt cao vời: giàu có là phải thực hành Ân nghĩa, bởi vậy dọc đường lấy những vật dụng trên xe chia sẻ cho những kẻ nghèo khó…rút cuộc dòng người đó đi theo sau xe càng đông cùng với những lời não nề, mọi thứ cũng đã cạn, hết khả năng bố thí. Nên anh ta phải cải thành Tu Sĩ truyền Đạo và nhận được bố thí nhiều hơn bằng cách cố chứng minh cái tinh thần : để tồn tại cho cái phần xác chỉ cần rất ít

Người (G) mưu cầu phải xây dựng một xứ sở tuyệt vời ở đó anh ta là Vua…nên tập hợp những người nhiều ảo vọng, vẽ nên mảnh đất hứa, thổi vào họ lý tưởng, đề cao đức hi sinh của mọi người…tuyên bố xe vật dụng là của chung, nhưng anh ta giữ quyền định hướng, kiểm soát, phân phối, khiến mọi người phải cam kết làm việc trong TC và vì anh ta với tương lai tươi sáng do anh ta vẽ ra…

Rồi 6 người về già, Họ cũng đến được một nơi @, khi đó: (A) bo bo cất giữ những thứ xa xưa cũ kĩ và lượm lặt được / (B) thành kẻ đi móc túi vặt, ăn vạ thừa nơi cửa đề chiếu bạc xóm mình. (C) thất thểu, thiếu thốn đủ thứ và hay bất mãn với mọi điều / (D) ngủ dậy phải thấy tiền đẻ mới yên tâm / (E) người khô lại, đọc kinh mong tìm Thiên Giới / (G) đau đầu đối phó với lòng người, nghĩ cách cho con mình tiếp tục cai trị

Ông Thầy kia thỉnh thoảng được mọi người hỏi chuyện làm vui hay chiêm tư chút đời thôi, chứ thực ra 5 người đó đều làm theo cách riêng của họ. Nhiều khi họ nói “cứ theo lời ông có mà ăn cám’. Dù thế ông ấy vẫn sống được bởi ai cũng cần kiến giải gì đó, hàng ngày ghi chép mọi chuyện trên đường, khái quát lại như tích lũy thêm chút Tri thức : tìm cách hành động tuân theo quy luật . Sau này người ta mở Trường, gom những điều tương tự như ông ấy đã nói xưa thành học thuyết mà tôn ông ấy là Sư Tổ !

Câu chuyện trên tôi viết cũng như một cách tôi khái quát vài loại người tiêu biểu trong xã hội theo quan sát của mình mà thôi. Và tôi có thêm vài lời nghiệm thấy rằng : Để sống thoải mái mỗi người nên tích cực nhận thức được mà hành động Tự Giác :
- Tối thiểu hóa Nhu Cầu của mình
- Giải tỏa mẫu thuẫn tâm thế
- Làm tốt việc đề ra mỗi ngày
- Tránh xung đột Nhân Tâm
- Cải thiện Sức Khỏe & Tinh Thần\

Tôi quan sát thấy mấy ngày vừa qua :- Một chị gia đình sống nơi phố phường xung quanh chẳng biết đến vệ sinh đô thị gì, nhà cửa bề bộn lưu cữu…ấy vậy mà đến nơi ở khách sạn 5 sao ở Thành phố Quốc tế hiện đại, chị ấy rên rằng không dám ăn rau quả sạch ở đó, đòi nước sôi tráng thìa dĩa chứ nhất định không tin nổi tiêu chuẩn của Khách Sạn đó. Đi đâu chị ấy cũng thấy dở thấy bẩn, thấy chán, thấy đắt…

- Công viên được Công ty cây xanh đô thị nỗ lực làm đẹp lên rất nhiều trước Tết, Khí hậu, và cây xanh thật đẹp… nhưng gần như không mấy người vào thưởng ngoạn, đây đó có những nhóm người đàn ông phờ phạc đủ thành phần, tuổi tác dấm dúi tụ tập tá lả. Trong khi đó các Chùa chiền chen chúc phạc phờ dòng người bon chen cầu khấn

- Một anh trung niên ca cẩm : Sáng tinh mơ thức cả nhà đi ‘hành hương’ Chùa Hương…về táng đởm kinh hồn bạt vía, không hiểu nổi một điều gì thực đang diễn ra ở đó. Chính anh ta đã mua về cả tá bánh củ mài mang thương hiệu sở tại nhưng được làm cách nơi nhà anh ta 2 km, chả ai ăn, tặng không ai quí, trong khi bánh trái đặt tiền mua dịp Tết còn đầy nhà

- Một số anh công chức thu nhập tùng tiệm, vay tiền lãi suất cao ngân hàng cho con đi du học bằng anh bằng em, và để xứng với cái tầm cỡ chức danh mình đang mang…Rồi trả nợ quá khổ, so dúi vì cắt giảm chi tiêu dịch vụ thiết yếu, đứa con sang trường quốc tế mới học quá mệt theo không nổi…Cả nhà phiền muộn, chưa biết nên hoạch định lại tương lai như thế nào…

- Nhiều người do giáo dục và ý thức cá nhân tốt nên trong mọi chuyện, mọi mối quan hệ thường có khuynh hướng tự nhiên là nhận quá nhiều trách nhiệm và quá cao so với bổn phận và nghĩa vụ, nên thường bị mắc trong cái ‘Bẫy đạo đức’ của chính mình và của người mặc nhiên áp cho mình nên rất dằn vặt khi mọi việc không được xuôn sẻ

Vậy thì có đúng là Trên đường Đời Ta tự cứu rỗi Mình không ?

(bài viết từ nguyentatthinh.com)

Chủ Nhật, 13 tháng 2, 2011

Quyết định 7: "Tôi sẽ kiên trì trong mọi hoàn cảnh" (phần cuối)

Tôi biết rằng, tôi đã tạo ra những thay đổi ảnh hưởng đến toàn bộ cuộc sống của mình, nên hôm nay tôi sẽ giải quyết nốt vấn đề cuối cùng. Tôi sẽ nắm trong tay sức mạnh tối cao mà Thượng Đế đã ban tặng cho loài người, sức mạnh của sự lựa chọn. Hôm nay, tôi lựa chọn kiên định trong mọi hoàn cảnh. Tôi sẽ không bao giờ sống một cách sao lãng nữa, tôi sẽ không để sự tập trung của mình bị thổi bay đi như một chiếc lá trong một ngày giông bão. Tôi biết kết quả mà mình mong muốn. Và tôi không bao giờ bỏ cuộc.

Tôi nhận ra rằng hầu hết mọi người đều bỏ cuộc khi cảm thấy kiết sức. Tôi không ở trong số "hầu hết mọi người" đó. Những người bình thường hay so sánh họ với người khác. Đó là lý do tại sao họ chỉ là người bình thường. Tôi so sánh bản thân mình với tiềm năng của tôi. Tôi coi sự kiệt sức hay thất bại là điềm báo trước cho thành công.

Một đứa trẻ phải cố gắng tập đi trong bao lâu trước khi nó thực sự biết đi? Nó phải phấn đấu trong bao lâu để đạt được những thành công trước khi nó thực sự thành công? Một đứa trẻ sẽ không bao giờ đặt câu hỏi đó, bởi vì câu trả lời thực sự không quan trọng. Bằng cách kiên định trong mọi hoàn cảnh, thành quả, thành công chắc chắn sẽ đến với tôi.

Để đạt được kết quả mà tôi mong muốn không nhất thiết là tôi phải thích quá trình đi đến kết quả. Điều quan trọng là tôi tiếp tục quá trình đó với tầm nhìn hướng về kết quả. Một vận động viên sẽ không thich nỗi đau đớn khi tập luyện. Một con chim ưng còn non bị lôi ra khỏi tổ, sợ hãi nếu rơi từ ghềnh đá xuống. Nỗi đau khi học bay không thể là một trải nghiệm thích thú nhưng nỗi đau đớn về thể xác khi học bay nhanh chóng qua đi khi con chim ưng đó tung cánh bay vào trời xanh.

Một người thủy thủ sợ hãi đứng nhìn mặt biển trong cơn giông bão làm con tàu của anh ta tròng trành sẽ luôn luôn nhìn thấy một cuộc hành trình không kết quả. Nhưng một người thuyền trưởng thông minh và giàu kinh nghiệm sẽ chăm chú tìm kiếm ánh sáng của một ngọn hải đăng (dù chỉ là trong niềm tin). Anh ta biết rằng bằng cách chèo lái con tàu của mình đến một hướng nhất định, thời gian khó khăn sẽ vơi dần. Và bằng cách dõi nhìn ánh đèn, anh ta sẽ không bao giờ thấy một chút nản chí nào. Ánh sáng của tôi, hải cảng của tôi, tương lai của tôi đang ở trước mặt.

Kể từ ngày hôm nay, tôi sẽ giữ vững một niềm tin chắc chắn vào tương lai của mình. Tôi không nhìn khắp bốn phương tám hướng nữa. Tooi sẽ chỉ nhìn về phía trước. Tôi sẽ luôn luôn kiên định.

Đối với tôi, niềm tin luôn luôn là một người dẫn đường sáng suốt hơn lý trí bởi vì lý trí chỉ có thể đi xa đến giới hạn nhất định - còn niềm tin thì không có giới hạn. Tôi sẽ hi vọng vào phép màu trong cuộc sống bởi niềm tin tạo ra phép màu mỗi ngày. Tôi sẽ tin vào tương lai mà tôi chưa nhìn thấy. Đó chính là niềm tin. Và phần thưởng cho niềm tin này là nhìn thấy tương lai mà tôi tin tưởng.

Tôi sẽ tiếp tục cho dù đã kiệt sức. Tôi tập trung vào những kết quả của mình. Tôi là một người mạnh mẽ.

Tôi sẽ kiên định trong mọi hoàn cảnh.

---------------(hết)----------------

Nguyễn Danh Vượng:
    Những bài học sâu sắc về những yếu tố quyết định thành công trong cuộc sống được tôi viết ra trong blog cá nhân này trích trong cuôn sách "7 quyết định thành công - hành trình tìm kiếm" của tác giả Andy Andrews, người diễn giả có tầm ảnh hưởng lớn đến nước Mỹ đương đại và được 4 vị Tổng thống Mỹ mời đến Nhà Trắng diễn thuyết về tư duy phát triển năng lực con người. Đây là cuốn sách gối đầu giường của rất nhiều những con người đã đạt đến sự đỉnh cao của thành công trong sự nghiệp như John. Maxwell, Brian Tracy, Denis Waitley,... Nếu bạn là người ham học hỏi, đây là cuốn sách không thể bỏ qua. Xin cám ơn những ai đã dành thời gian của mình để đọc những bài viết này.

Thứ Bảy, 12 tháng 2, 2011

Quyết định 6: "Tôi sẽ chào đón ngày hôm nay bằng lòng khoan dung" (tiếp phần trước)

Vào thời khác này, cuộc đời tôi đã có hi vọng mới và niềm tin mới. Trong tất cả những người sống trên thế giới này, tôi là một trong số ít sở hữu bí mật làm tan biến cơn giận và lòng hận thù. Giờ thì tôi đã hiểu rằng lòng khoan dung chỉ có giá trị khi được cho đi. Chỉ với việc trao tặng lòng khoan dung, tôi mới xua đuổi được những ma quỷ của quá khứ đã từng khiến cho tôi không thể làm gì và tôi sẽ tạo ra trong mình một trái tim mới, một sự khởi đầu mới.

Tôi chào đón ngày hôm nay với tấm lòng vị tha. Tôi sẽ tha thứ cho cả những người không yêu cầu sự tha thứ đó. Đã nhiều lần trong đời, tôi giận dữ và bực mình trước một lời nói hay hành động của một người thiếu suy nghĩ hay bất cẩn gây ra. Tôi đã từng bỏ phí những thời giờ giá trị để cố tưởng tượng ra cách trả thù hay đối đầu. Giờ thì tôi đã hiểu sự thật về quy luật tâm lý bên trong mình. Cơn thịnh nộ mà tôi nuôi dưỡng thường chỉ là một phía, bởi kẻ đã làm tôi bực mình chẳng mấy mảy may để tâm đến hành động đó.

Bây h và mãi mãi, tôi sẽ âm thầm ban tặng lòng khoan dung của mình cho cả những người không thấy rằng họ cần nó. Bằng cách hành động khoan dung, tôi sẽ không còn bị hủy hoại bởi những suy nghĩ vô ích. Tôi sẽ vứt bỏ sự gay gắt của mình. Tôi sẽ thấy thanh thản trong tâm hồn và lại trở nên hữu ích với đồng loại của mình.

Tôi sẽ chào đón ngày hôm nay bằng lòng vị tha. Tôi sẽ tha thứ cho những người chỉ trích tôi một cách không công bằng. Tôi biết rằng cảnh nô lệ dưới mọi hình thức đều bất công, nhưng tôi còn biết rằng một người sống cả đời phụ thuộc vào những quan niệm của người khác cũng là một nô lệ. Tôi không phải là nô lệ. Tôi đã chọn quan điểm sống cho mình. Tôi biết sự khác nhau giữa đúng và sai. Tôi biết điều gì là tốt nhất cho gia đình tôi và cả quan điểm sai lầm hay sự chỉ trích bất công đều không thể thay đổi chí hướng của tôi.

Đơn giản là những phê phán những mục tiêu và mơ ước của tôi đều không tài nào hiểu được mục đích cao cả hơn mà tôi phải đạt được. Bởi vậy, sự khinh thường của họ không thể ảnh hưởng đến thái độ hay hành động của tôi. Tôi tha thứ cho sự thiển cận của họ và vẫn tiếp tục tiến lên phía trước. Giờ đây, tôi biết rằng sự chỉ trích là một phần cái giá phải trả để chiến thắng quá khứ tầm thường.

Tôi sẽ tha thứ cho chính bản thân mình. Kẻ thù lớn nhất trong nhiều năm nay chính là bản thân tôi. Mỗi sai sót, mỗi tính toán sai lầm, mỗi sự vấp ngã mà tôi trải qua cứ lặp đi lặp lại trong đầu óc tôi. Mỗi lời hứa không thực hiện được, mỗi ngày lãng phí, mỗi mục tiêu chưa đạt được đều làm tăng lên sự chán nản mà tôi cảm thấy vì sự kém thành công trong cuộc sống của mình. Việc mất tinh thần đã khiến tôi tê liệt.

Hôm nay, tôi đã nhận ra rằng tôi không thể chiến đấu với một kẻ thù đang trú ngụ trong đầu tôi. Chỉ có cách tha thứ cho chính mình, tôi mới có thể xóa bỏ những nghi ngờ, những nỗi sợ hãi và thất vọng khiến cho quá khứ cứ đeo bám tôi cho đến lúc này. Kể từ ngày hôm nay, quá khứ của tôi sẽ không thể kiểm soát vận mệnh của tôi được nữa. Tôi đã tha thứ cho chính mình. Cuộc sống của tôi chỉ mới bắt đầu.

Tôi chào đón ngày mới bằng tấm lòng vị tha.

(còn tiếp)

Thứ Sáu, 11 tháng 2, 2011

Quyết định 5: "Hôm nay, tôi sẽ chọn hạnh phúc" (tiếp phần trước)

Kể từ giờ phút này, tôi là một người hạnh phúc, bởi lẽ giờ đây tôi đã thực sự hiểu khái niệm hạnh phúc. Chỉ có rất ít người trước tôi có khả năng nắm bắt được chân lý của quy luật vật lý cho phép con người sống hạnh phúc mỗi ngày. Giờ đây, tôi biết rằng hạnh phúc không phải là một ảo tưởng về cảm xúc đến rồi đi trong cuộc sống. Hạnh phúc là một sự lựa chọn. Hạnh phúc là kết quả cuối cùng của những suy nghĩ và hành động nhất định, gây ra một phản ứng hóa học thực sự trong cơ thể của chúng ta. Phản ứng này dẫn đến trạng thái phấn khích, dễ chịu mà đối với một số người khác là khó hiểu, nhưng lại hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của tôi.

Tôi sẽ chào đón mỗi ngày bằng những tiếng cười. Khi thức dậy vào buổi sáng, tôi sẽ cười to trong bảy giây. Thậm chí, chỉ sau một khoảnh khắc ngắn ngủi như thế, sự hứng khởi đã bắt đầu chảy trong huyết quản của tôi. Tôi sẽ cảm thấy hoàn toàn khác. Tôi cảm thấy khác lạ! Tôi hăng hái đón chào ngày mới. Tôi đã được báo trước về những sự kiện sẽ diễn ra. Tôi hạnh phúc.

Tiếng cười là một biểu hiện bên bề ngoài của sự hăng hái và tôi biết rằng sự hăng hái là nguồn nhiên liệu làm xoay chuyển thế giới. Tôi sẽ cười khi cô đơn hay khi nói chuyện với mọi người. Tôi sẽ lôi cuốn mọi người vì tôi sử dụng tiếng cười trong trái tim mình. Thế giới thuộc về những người hăng hái, vì những người khác sẽ theo bước họ khắp mọi nơi! Tôi sẽ mỉm cười với bất cứ người nào tôi gặp.

Nụ cười trở thành tấm danh thiếp của tôi. Suy cho cùng, đó là thứ vũ khí có uy lực nhất mà tôi sở hữu. Nụ cười của tôi có sức mạnh phá tan băng đá và làm dịu đi bão tố. Tôi sẽ luôn sử dụng nụ cười của mình. Tôi sẽ luôn là người nở nụ cười đầu tiên. Việc thể hiện quan điểm tích cực đó của tôi sẽ nói cho mọi người biết điều mà tôi mong muốn được đền đáp.

Nụ cười là chiếc chìa khóa dẫn đến trạng thái cảm xúc của tôi. Một người thông thái đã từng nói: "Tôi không hát bởi vì tôi hạnh phúc. Tôi hạnh phúc bởi vì tôi hát!" Khi chọn nụ cười, tôi sẽ làm chủ được cảm xúc của mình. Sự chán nản, nỗi thất vọng, nỗi sợ hãi sẽ tan biến khi đương đầu với nụ cười của tôi. Sức mạnh của con người tôi thể hiện khi tôi cười.

Tôi sở hữu một tinh thần biết ơn. Trước kia, tôi cảm thấy chán nản trong những hoàn cảnh nhất định mãi cho đến khi tôi so sánh điều kiện sống của mình với những người kém may mắn hơn. Giống như một làn gió trong lành làm sạch khói bụi trong không khí, một tinh thần biết ơn sẽ làm tan biến đám mây thất vọng. Những hạt giống của sự thất vọng không bao giờ có thể nảy mầm trong một trái tim biết ơn.

Thượng Đế đã ban cho tôi rất nhiều món quà, và tôi sẽ luôn luôn ghi nhớ và biết ơn Người. Đã nhiều lần tôi gửi đến Người những lời cầu nguyện của một kẻ ăn mày, luôn luôn cầu xin thêm nữa mà quên đi việc tạ ơn. Tôi không muốn bị xem như một đứa trẻ tham lam, không biết hài lòng và bất kính. Tôi biết ơn Người vì tôi có thể nghe, nhìn và có thể hít thở, cảm nhận được sự sống. Nếu trong cuộc đời tôi có những may mắn lớn hơn thế thì tôi sẽ vô cùng biết ơn phép màu hào phóng đó.

Tôi chào đón mỗi ngày mới bằng tiếng cười của mình. Tôi mỉm cười với bất cứ người nào tôi gặp. Tôi sở hữu một tinh thần biết ơn. Hôm nay, tôi chọn hạnh phúc!

(còn tiếp)

Thứ Năm, 10 tháng 2, 2011

Quyết định 4: "Tôi có một trái tim kiên định" (tiếp phần trước)

Một người khôn ngoan đã từng nói rằng: "Một cuộc hành trình ngàn dặm bắt đầu chỉ bằng một bước chân." Tôi biết điều này là đúng. Vi vậy hôm nay tôi sẽ bắt đầu bước chân đầu tiên của mình. Đã bao lâu nay đôi chân của tôi luôn ngập ngừng, loanh quanh sang bên trái rồi bên phải, lùi nhiều hơn tiến bởi trái tim của tôi thường nghiêng theo chiều gió. Sự phê bình, sự chỉ trích và phàn nàn chính là những kẻ tay sai của gió. Chúng đến và đem theo những lời nói của kẻ kém cỏi và chúng không thể gây ảnh hưởng đến tôi. Sức mạnh kiểm soát phương hướng thuộc về tôi. Hôm nay, tôi sẽ bắt đầu sử dụng sức mạnh đó. Lịch trình của tôi đã được xác định. Vận mệnh của tôi đã được định đoạt.

Tôi có một trái tim kiên định. Tôi hăng hái nhìn về hướng tương lai của mình. Tôi sẽ thức dậy vào mỗi buổi sáng với một niềm hứng khởi để chào ngày mới với cơ hội phát triển, biến đổi. Những suy nghĩ và hành động của tôi sẽ luôn hướng về phía trước, sẽ không bao giờ lạc vào khu rừng tăm tối của nỗi hoài nghi hay đầm lầy của sự ân hận. Tôi sẽ trao tặng tầm nhìn tương lai của mình cho người khác một cách hào phóng và khi họ nhìn thấy niềm tin trong mắt tôi, họ sẽ theo tôi.

Khi đêm đến, tôi sẽ ngả đầu xuống gối, mệt mỏi nhưng tràn đầy hạnh phúc, bởi tôi biết rằng mình đang làm mọi thứ bằng tất cả sức mạnh của bản thân để dời núi khỏi con đường đi của chính mình. Khi tôi ngủ, chính giấc mơ đã đồng hành cùng tôi lúc tôi đang đi sẽ lại đến với tôi. Đúng vậy, tôi có một giấc mơ. Đó là một giấc mơ lớn và tôi sẽ không bao giờ phải hối hận vì nó. Tôi cũng sẽ không bao giờ buông xuôi, bởi nếu tôi buông xuôi thì cuộc sống của tôi sẽ chấm dứt. Những hi vọng, những đam mê của tôi, tầm nhìn tương lai của tôi chính là sự sống của tôi. Một người không có ước mơ sẽ không bao giờ biến giấc mơ thành hiện thực.

Tôi có một trái tim kiên định. Tôi sẽ không chờ đợi. Tôi biết rằng mục đích của sự phân tích là tìm ra lời giải. Tôi đã thử mọi quan điểm. Tôi đã đánh giá mọi khả năng. Và giờ thì tôi đã đưa ra một quyết định bằng trái tim
mình. Tôi không hèn nhát. Ngay bây giờ tôi sẽ bước đi và không bao giờ nhìn lại. Nếu tôi trì hoãn một việc gì đến ngày mai thì tôi sẽ trì hoãn việc đó đến tận ngày kia. Tôi sẽ không chần chừ. Tất cả những vấn đề của tôi sẽ trở nên giản đơn hơn khi tôi đối mặt với chúng. Nếu tôi thận trọng khi chạm vào một cây kế, gai của nó sẽ đâm vào tôi, nhưng nếu tôi nắm chặt nó, những chiếc gai của nó sẽ gẫy vụn.

Tôi có một trái tim kiên định.

(còn tiếp)

Thứ Tư, 9 tháng 2, 2011

Quyết định 3: "Tôi là con người hành động" (tiếp phần trước)

Bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ kiến tạo tương lai bằng cách đổi mới chính mình. Tôi sẽ không tiếp tục giam mình trong chiếc hố sâu, kêu than hay phàn nàn vì những khoảng thời gian phí phạm và những cơ hội đã mất của mình. Tôi không thể làm gì để thay đổi quá khứ. Tương lai của tôi ở ngay trước mặt. Tôi sẽ nắm giữ nó bằng cả hai tay và mang theo nó trên suốt chặng đường. Khi phải đối mặt với sự lựa chọn làm hay không làm một việc gì đó, tôi sẽ luôn chọn hành động! Tôi nắm lấy khoảnh khắc này. Tôi chọn thời điểm này.

Tôi là con người hành động. Tôi tràn đầy sinh lực. Tôi hành động mau lẹ.

Tôi biết lười biếng là tội lỗi, vì thế tôi sẽ tạo cho mình một thói quen hành động sôi nổi. Tôi sẽ đi bằng những bước đi của tuổi thanh xuân và một khuôn mặt luôn rạng rỡ nụ cười. Máu chảy trong huyết quản đang thúc giục tôi tiến lên, biến sức mạnh thành hành động làm tròn sứ mệnh. Của cải và sự giàu có không bao giờ đến với những kẻ chậm chạp và lười nhác, mà những phần thưởng cao quý sẽ đến với những người năng động.

Tôi sẽ đem lại cảm hứng cho những người khác từ chính hành động của mình. Lãnh đạo là hành động. Để có thể lãnh đạo, tôi phải tiến lên phía trước. Rất nhiều người tránh đường cho một người đang chạy để rồi những người khác sẽ bắt kịp anh ta. Hành động của tôi sẽ tạo ra một làn sóng thành công cho những người đi theo tôi. Hành động của tôi sẽ luôn kiên định. Có một sự thật không thể chối cãi: Một bầy cừu được dẫn dắt bởi một con sư tử lúc nào cũng có thể đánh bại một đàn sư tử cầm đầu bởi một con cừu!

Số phận của một người không biết nên đi về bên trai hay bên phải là số phận của một người bình thường. Thượng đế đã ban cho chúng ta một trí óc minh mẫn để thu thập, sắp xếp thông tin và lòng can đảm đẻ có thể đưa ra kết luận cuối cùng. Tôi không phải là một con người run rẩy, thiếu quyết đoán và sợ hãi. Thể chất của tôi mạnh mẽ và con đường tôi đi rõ ràng. Những người thành công đưa ra quyết định nhanh chóng và thay đổi ý định một cách chậm rãi. Còn những người thất bại thì đưa ra quyết định chậm chạp và thay đổi ý định một cách nhanh chóng. Những quyết định của tôi sẽ đến nhanh chóng và sẽ đem đến thành công.

Tôi là con người hành động. Đã lâu nay, nỗi sợ hay và hoài nghi đã xâm chiếm và lấn át ham muốn được cải thiện cuộc sống cho bản thân. Điều này sẽ không bao giờ xảy ra nữa! Trước tiên, tôi đã tống khứ nỗi sợ hãi mơ hồ ra khỏi con người tôi, coi nó như thể một kẻ lừa đảo và không bao giờ có thể ảnh hưởng đến tôi! Tôi không sợ những chuyện ngồi lê đôi mách, những lời chỉ trích hay phê phán, bởi vì với tôi tất cả đều giống nhau mà thôi. Tôi không sợ thất bại, bởi vì thất bại chỉ đến với những kẻ bỏ cuộc. Mà tôi sẽ không bao giờ bỏ cuộc.

(còn tiếp)

Thứ Ba, 8 tháng 2, 2011

Quyết định 2: "Tôi sẽ tìm kiếm trí tuệ" (tiếp phần trước)

Vì biết rằng trí tuệ luôn chờ con người đến thu nhận nên tôi sẽ chủ động tìm kiếm nó. Quá khứ của tôi có thể không bao giờ thay đổi, nhưng tôi có thể thay đổi tương lai bằng cách thay đổi hành động hôm nay của mình. Tôi sẽ thay đổi hành động hôm nay của mình! Tôi sẽ tôi luyện cho đôi mắt và đôi tai mình khả năng đọc những cuốn sách và nghe những băng ghi âm có thể đem lại thay đổi tích cực trong các mối quan hệ cá nhân của tôi và một sự hiểu biết sâu sắc hơn. Tôi sẽ không bao giờ nhồi nhét vào đầu óc mình những thứ chỉ làm tăng thêm hoài nghi và sợ hãi. Tôi sẽ chỉ đọc và nghe những thứ có thể làm lớn mạnh thêm niềm tin vào bản thân và vào tương lai phía trước.

Kiếm tìm trí tuệ. Tôi sẽ lựa chọn bạn bè cẩn thận. Con người tôi chính là con người của bạn bè và những người xung quanh tác động đến tôi. Tôi nói theo ngôn ngữ của họ và mặc quần áo giống họ. Tôi chia sẻ những ý kiến và thói quan với họ. Kể từ giờ phút này trở đi, tôi sẽ lựa chọn để kết giao với những người có cuộc sống và cách sống khiến tôi ngưỡng mộ. Nếu tôi chơi với những con gà, tôi sẽ học cách bới đất và tranh giành những nắm thóc, mẩu vụn bánh mì. Nếu tôi chơi với đại bàng, tôi sẽ học cách bay lên trời cao. Tôi là một con đại bàng. Định mệnh của tôi là phải bay cao.

Kiếm tìm trí tuê. Tôi sẽ lắng nghe lời khuyên của những người thành công và khôn ngoan. Lời nói của một người khôn ngoan cũng giống như cơn mưa rào rơi xuống mặt đất cằn khô. Đó là những lời nói với nguồn tri thức, kinh nghiệm quý báu có thể áo dụng thật nhanh và đem lại kết quả tức thì. Chỉ có cây cối nào gặp mưa mới lớn lên và tươi tốt. Một người phớt lờ sự khuyên bảo khôn ngoan cũng giống như cây cối không gặp mưa - nhanh chóng héo khô và tàn úa. Khi tôi chỉ bàn bạc với chính mình, tôi có thể đưa ra những quyết định theo như những gì tôi biết. Khi tôi bàn bạc với một người khôn ngoan, tôi sẽ đưa thêm kiến thức và kinh nghiệm của người đó vào kiến thức, kinh nghiệm của tôi và tự khắc làm tăng thành công và tránh rủi ro của mình.

Kiếm tìm trí tuệ. Tôi sẽ là người đầy tớ và sẵn lòng phục vụ mọi người.

Một người khôn ngoan sẽ tận dụng được tinh thần của một người đầy tớ, vì đặc điểm riêng biệt đó có thể thu hút mọi người nhiều hơn mọi thứ khác. Khi tôi nhún nhường phục vụ người khác, họ sẽ cởi mở và vô tư chia sẻ trí tuệ với tôi.

Thông thường thì một người có tinh thần của một người đầy tớ sẽ trở nên giàu có đến mức không một thước đo nào có thể tính toán được. Trong nhiều trường hợp, một người đầy tớ có đôi tai của một vị vua, và một người đầy tớ nhún nhường trở thành một vị vua, bời người đó chính là người được hầu hết mọi người yêu mến, bầu chọn. Người phục vụ số đông chính là người tiến nhanh nhất.

Tôi sẽ trở thành một người đầy tớ nhún nhường. Tôi sẽ không tìm kiếm người mở cửa cho tôi - tôi sẵn sàng là người mở cửa cho người khác. Tôi sẽ không buôn bã khi không có ai giúp đỡ mình - tôi sẽ vui vẻ khi có thể giúp người khác trong khả năng của mình.

Tôi sẽ là người đầy tớ của mọi người. Tôi sẽ lắng nghe lời khuyên của những người thành công. Tôi sẽ lựa chọn bạn bè cẩn thận.

Tôi sẽ tìm kiếm trí tuệ!

(còn tiếp)

7 Quyết định thành công

Năm mới đã đến, một cái Tết nữa lại qua đi, mai mùng 6 Âm lịch lại là ngày mọi người trở về nhịp sống thường ngày sau những ngày Tết đầy ý nghĩa bên gia đình và người thân. Năm mới là mốc thời gian tốt nhất để thay đổi bản thân, trưởng thành hơn và bắt đầu những mục tiêu và kế hoạch của mình. Sau đây là những thay đổi mang tính quyết định tôi cam kết sẽ thực hiện để làm mới bản thân mình. Có tất cả 7 quyết định và tôi sẽ chia ra mỗi ngày và viết trong 1 tuần

Quyết định 1: "Không đổ lỗi cho người khác"

Kể từ giờ phút này trở đi, tôi sẽ chịu trách nhiệm về quá khứ của mình. Tôi hiểu rằng cội nguồn của trí tuệ là biết nhận trách nhiệm cho những vấn đề riêng của tôi và bằng cách chịu trách nhiệm cho quá khứ của mình, tôi có thể giải phóng chính mình để tiến tới một tương lai rộng lớn hơn, sáng sủa hơn mà tôi chọn lựa.

Tôi sẽ không bao giờ đổ lỗi cho những người xung quanh có ảnh hưởng hay liên quan đến tình cành hiên tại của mình. Học vấn của tôi, gen di truyền của tôi và dòng chảy cuộc đời đều sẽ không thể ảnh hưởng tiêu cực đến tương lai của tôi. Nếu tôi để bản thân mình đổ lỗi cho những thế lực không thể điều khiển được này thì tôi sẽ mãi mãi bị mắc kẹt trong cái mạng nhện của quá khứ. Tôi sẽ nhìn về phía trước. Tôi sẽ không để cho quá khứ quyết định số phận của mình.

Tình thế của tôi ngày hôm nay - về tinh thần, thể chất, ý chí, cảm xúc và tài chính - là do quyết định của tôi đã đưa ra. Những quyết định của tôi luôn luôn chịu sự điều khiển của những suy nghĩ. Vì vậy, tình thế của tôi hôm nay - về tinh thần, thể chất, ý chí, cảm xúc và tài chính - là do cách suy nghĩ của tôi. Hôm nay, tôi sẽ bắt đầu quá trình thay đổi vị trí - về tinh thần, thể chất, ý chí, cảm xúc và tài chính - bằng cách thay đổi lối suy nghĩ của mình.

Những suy nghĩ của tôi sẽ mang tính chất tích cực và xây dựng chứ không mang tính tiêu cực hay phá hủy. Ý chí của tôi sẽ sống trong những lời giải cho tương lai. Nó sẽ không chìm đắm trong những vấn đề của quá khứ. Tôi sẽ kết giao với những người đang làm việc và cố gắng đem lại những thay đổi tích cực cho xã hội. Tôi sẽ không tìm kiếm sự an nhàn bằng cách kết giao với những người đã quyết định sống an phận và không có ý chí, ước mơ hay tham vọng.

Khi đứng trước những cơ hội ra quyết định, tôi sẽ quyết định. Tôi hiểu rằng, Trời Phật không cho tôi khả năng đưa ra mọi quyết định đúng đắn. Tuy nhiên, Người đã cho tôi khả năng đưa ra một quyết định và biến nó thành quyết định đúng đắn. Sự thăng hoa hay thoái trào trong dòng chảy cảm xúc của tôi sẽ không thể làm tôi thoái chí. Khi đưa ra một quyết định, tôi sẽ đứng sau quyết định đó. Sinh lực của tôi sẽ dồn hết vào việc ra quyết định. Tôi sẽ không lãng phí thời gian vào những quyết định thứ hai. Cuộc sống của tôi không phải là một lời xin lỗi, mà đó sẽ là một lời tuyên bố.

Không thể đổ trách nhiệm cho người khác. Tôi điều khiển những suy nghĩ của mình. Tôi điều khiển những cảm xúc của mình.

Trong tương lai khi tôi buộc phải đưa ra câu hỏi: "Tại sao lại là tôi?", tôi sẽ ngay lập tức hỏi ngược lại rằng: "Tại sao không phải là tôi?". Những thử thách chính là những món quà, những cơ hội để học hỏi. Những vấn đề là dòng mạch không thể thiếu trong cuộc sống của những người đàn ông và những người phụ nữ có tham vọng và ước mơ lớn. Trong những thời điểm khó khăn, tôi sẽ không có một vấn đề phải giải quyết mà tôi sẽ có một lựa chọn. Tôi sẽ đưa ra sự lựa chọn đúng đắn. Khó khăn chính là bước chuẩn bị cho thành công. Tôi đã sẵn sàng chuẩn bị và đón chờ chúng.

Tôi nhận trách nhiệm cho quá khứ của mình và những gì tôi làm. Tôi điều khiển suy nghĩ của mình. Tôi điều khiển cảm xúc của mình. Tôi chịu trách nhiệm cho thành công của mình.


Đừng đổ lỗi cho người khác.

(còn tiếp)