Đã bao giờ ai đó tự hỏi mình: "Chúng ta sinh ra có lý do gì hay không? Có sứ mệnh gì phải làm trong cuộc đời này không?" Theo quan điểm riêng của mình, câu trả lời là "Có". Mục tiêu của bài viết này chỉ để phân tích những gì tôi hiểu và suy nghĩ, hoàn toàn không có mục đích khơi dậy một chủ đề để tranh luận đúng, sai. Mà đúng hay sai thì cũng là quan điểm của cá nhân từng người, tất cả chúng ta đều có quyền suy nghĩ hay phán xét cho riêng mình.
Mỗi người sinh ra đều có một khả năng, cũng giống như tính cách, rất riêng biệt và không giống người khác. Chỉ có điều là, khả năng của từng người phải trải qua rất nhiều hoạt động, làm việc họ mới phát hiện ra được. Có người nhận biết được khả năng của mình từ sớm, vì trong khoảng thời gian phát triển khi còn nhỏ họ đã có một sự thôi thúc hay một đam mê cháy bỏng về một môn học hay thể thao, nghệ thuật nào đó. Nhưng ngược lại, đa số mọi người thường không biết mình có khả năng gì, càng nhiều tuổi, sự nhận biết khả năng đó càng mất dần đi. Con người sinh ra đã có 2 cảm xúc trói buộc, một là nỗi sợ hãi, hai là lòng tham. Nỗi sợ hãi chính là vật cản lớn không cho chúng ta nhận biết được khả năng của mình. Đa số chúng ta thường yêu thích sự ổn định, không muốn chấp nhận rủi ro; do đó, khi ai đó đã tìm cho mình một công việc nào đó, họ ít khi từ bỏ, hoặc có thì cũng chỉ là nhảy việc, nhảy từ chỗ lương thấp sang chỗ lương cao hơn,... Làm việc hoàn toàn dựa trên lợi ích cá nhân về tiền tài và danh vọng, ít khi xuất phát từ niềm đam mê đối với công việc đó.
Khả năng riêng là thứ mà Trời Phật đã ban cho mỗi con người từ khi sinh ra, chính chúng ta đã không tìm tòi để phát hiện, phát triển nó, vì vậy, chúng ta đã đi nhầm hướng ngay từ đầu.
Sứ mệnh là thứ chúng ta tự viết ra cho bản thân mình, chúng ta tồn tại trên đời này có để lại cái gì đó hay không, có giúp ích gì cho cộng đồng hay không. Đối với bản thân tôi, tôi yêu cuộc đời này, có rất nhiều lý do để tôi phải tồn tại, nhưng lý do cuối cùng là để giúp đỡ người khác, những người đang thực sự khó khăn và đang phải vật lộn để tồn tại với những cái đói, cái rét ngoài kia. Tôi tự lên kế hoạch và đặt ra cho mình một sứ mệnh Làm Giàu. Muốn giúp đỡ được người khác, ai cũng hiểu rằng phải có công cụ và phương tiện. Các bạn đừng hiểu lầm, Giàu không có nghĩa chỉ về mặt tài chính, nó là chỉ là một khía cạnh nhỏ của sự giàu có thôi. Một người giàu có thực sự phải nhận biết để phát triển bên trong, làm Giàu về tâm hồn, Giàu về xúc cảm và Giàu về tinh thần. Chỉ khi ấy, giàu có về tài chính mới có giá trị và mới mở lòng mình để giúp đỡ người khác được.
(tự truyện)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét